NGC 745 ist ein Linsenförmige Galaxie im Sternbild Eridanus, welche etwa 259 Millionen Lichtjahre von der Milchstraße entfernt ist und zusammen mit PGC 95386 und 2MASX J015407.7-564116 ein gratatives Galaxientrio bildet.
Galaxie NGC 745 | ||
---|---|---|
| ||
{{{Kartentext}}} | ||
![]() | ||
AladinLite | ||
Sternbild | Eridanus | |
Position Äquinoktium: J2000.0, Epoche: J2000.0 | ||
Rektaszension | 01h 54m 08,6s[1] | |
Deklination | -56° 41′ 27″[1] | |
Erscheinungsbild | ||
Morphologischer Typ | A:S0-a B:E-S0 C:C[1][2] | |
Helligkeit (visuell) | A:12,4 mag B:14,0 mag C:15 mag[2] | |
Helligkeit (B-Band) | A:13,3 mag B:15,0 mag C:16 mag[2] | |
Winkelausdehnung | A:1.3/0.8 B:0.7/0.3 mag C:0.2/0.2[2] | |
Positionswinkel | A:50° B:93°[2] | |
Flächenhelligkeit | A:12,3 mag B:12,4 mag C:11,4 mag/arcmin² mag/arcmin²[2] | |
Physikalische Daten | ||
Rotverschiebung | 0,019925[1] | |
Radialgeschwindigkeit | 5914 km/s[1] | |
Hubbledistanz vrad / H0 |
(259 ± 18) · 106 Lj (79,4 ± 5,6) Mpc [1] | |
Geschichte | ||
Entdeckung | John Herschel | |
Entdeckungsdatum | 27. Oktober 1834 | |
Katalogbezeichnungen | ||
NGC 745 • PGC 7054 • ESO 152-032 • SGC 015224-5656.1 • GC 452 • h 2449 • AM 0152-565 |
Sie wurde am 27. Oktober 1834 von dem britischen Astronomen John Frederick William Herschel entdeckt.[3]
Gesamtliste
NGC 721 | NGC 722 | NGC 723 | NGC 724 | NGC 725 | NGC 726 | NGC 727 | NGC 728 | NGC 729 | NGC 730 | NGC 731 | NGC 732 | NGC 733 | NGC 734 | NGC 735 | NGC 736 | NGC 737 | NGC 738 | NGC 739 | NGC 740 | NGC 741 | NGC 742 | NGC 743 | NGC 744 | NGC 745 | NGC 746 | NGC 747 | NGC 748 | NGC 749 | NGC 750 | NGC 751 | NGC 752 | NGC 753 | NGC 754 | NGC 755 | NGC 756 | NGC 757 | NGC 758 | NGC 759 | NGC 760 | NGC 761 | NGC 762 | NGC 763 | NGC 764 | NGC 765 | NGC 766 | NGC 767 | NGC 768 | NGC 769 | NGC 770